Dịch: Nhi GiaNhìn thấy nàng cúi đầu, Lăng Hiên cười cười, nàng thật sự đúng là một tiểu nha đầu ngây thơ mà.
Chỉ sợ không tới vài ngày là hắn đã nắm chặt nàng trong tay.
“Vậy thì tốt, đây là Hồi Xuân đan ngũ phẩm, ngươi ăn đi, chữa thương thật tốt, có cần gì thì cứ việc gọi ta!” Lăng Hiên từ trong túi trữ vật lấy ra một lọ đan dược, đặt ở trên giường, sau đó xoa đầu Chỉ Dao, dịu dàng nói.
“Đa tạ Hiên ca ca.
” Chỉ Dao cố gắng hết sức để chống lại ý muốn đánh hắn ta, giọng nhẹ nhàng nói.
Lăng Hiên cau mày, nhìn nàng thật sâu rồi rời đi.
Thẳng đến khi xác nhận hắn ta đã rời đi, Chỉ Dao mới dám nhẹ nhõm thở một hơi dài.
Lăng Hiên này ghê tởm đến sởn cả tóc gáy.
Chỉ Dao xoa xoa chỗ da gà trên cánh tay, cảm thấy hơi lo lắng.
Khi nàng nhìn thấy Lăng Hiên lần đầu tiên, hắn chỉ mới là một tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng bây giờ hắn đã là Trúc Cơ hậu kỳ, thiếu nữ điêu ngoa bên cạnh hắn không còn thấy nữa, chắc hẳn đã bị hắn độc thủ.
Hơn nữa khi nãy nàng ngụy trang cũng không tốt, vừa rồi biểu hiện còn có sơ hở, chỉ cần hắn trở về ngẫm lại, nhất định sẽ có thể phát hiện.
Trong lòng lo lắng, Chỉ Dao nhanh chóng lấy ra một viên Hồi Xuân đan lục phẩm uống vào, hi vọng có thể khôi phục một ít thương thế, với tình trạng hiện tại của nàng, nhất định sẽ tử chiến
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/nu-phu-to-ve-rat-vo-toi/8064/chuong-30-hoi-dau-gia.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.