Dịch: Nhị Gia“Hảo hảo, con thật tốt” Mộc Uy lão có chút kích động nhìn Chỉ Dao, giọng nói cũng có chút lắp bắp.
Thực không ngờ lão đã chuẩn bị sẵn tâm thế nhập thổ qui an rồi, hiện nay lại còn có thể thăng cấp như thế.
Có lẽ là lão vẫn còn cơ hội có thể thăng lên Dịch Cân kỳ a.
Những người khác cũng đầy mặt cảm kích mà nhìn Chỉ Dao, bọn họ đều biết cơ duyên lần này là nhờ nàng mà có được.
Chỉ Dao cũng phát hiện ra mọi người đều thăng cấp rồi, vui vẻ gật đầu hài lòng, dù sao thì lực chiến của bọn họ càng mạnh, nàng sẽ càng thi đấu thư thái hơn.
Chỉ là trong lòng có chút khó hiểu, vì sao người ngộ đạo là nàng lại không tăng tu vi? Đều nói người ngộ đạo có thể thăng được liền mấy cấp mà, sao nàng đến đỉnh cấp của của Cố Thể kỳ rồi lại không đột phá được vậy?Bất quá, cũng may là không đột phá, nếu không thì bản thân nàng về sau sẽ gặp không ít phiền toái rồi.
Qua một lúc lâu, cảm xúc của mọi người mới bình ổn lại, tiếp tục chèo thuyền rời đi.
Chính là, Chỉ Dao cảm nhận được rất rõ thái độ của mọi người đối với mình dường như đã trở nên thân thiết hơn rất nhiều.
Đến vị tộc trưởng kia cũng bắt đầu chủ động kể cho nàng nghe về lịch sử của cuộc tỉ thí này.
“Tỉ thí giữa bộ lạc chúng ta và bộ lạc Mộc Lưu đã duy trì được trên ngàn năm rồi, là do lão tổ
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/nu-phu-to-ve-rat-vo-toi/8088/chuong-153-chien-ma-tu.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.