Dịch: Nhị GiaMột tháng sau“Tê!” Chỉ Dao vừa mở mắt liền cảm nhận một cơn đau kịch liệt truyền khắp toàn thân, đến nỗi nàng phải hít sâu một hơi lạnh.
Đây là đâu? Chỉ Dao nhìn trần nhà được lợp bằng cỏ có chút ngây ra, nàng không phải đang ở Loạn Ma Hải sao?Khó khăn lắm mới ngồi dậy được, Chỉ Dao phát hiện ra mình đang ở trong một gian nhà gỗ đơn sơ, vật bày trí trong phòng vô cùng đơn giản, trừ chiếc giường gỗ lớn mà nàng đang nằm, thì chỉ có một cái bàn, bốn cái cột, còn có một chiếc tủ gỗ.
“Ọc ọc ọc!” Bụng kêu lên, Chỉ Dao khó chịu xoa xoa bụng, cũng không biết nàng đã bao lâu rồi chưa có ăn cơm, hiện tại liền cảm nhận được một cơn đói cồn cào khó nhịn.
“Két!” Cửa bị mở ra, ánh mặt trời chói mắt chiếu vào phòng, Chỉ Dao lập tức lấy tay che lại hai mắt.
“Bịch!” một âm thanh nặng nề vang lên, Chỉ Dao cố gắng mở mắt ra, liền nhìn thấy một nữ tử với thân hình cực kì “to lớn” sắc mặt không vui nhìn nàng, đặt một cái chậu gỗ lên bàn.
“Tỉnh rồi?” Giọng của nữ tử kia rất lớn, lại còn ồm ồm, châm chích vào lỗ tai người đến có chút đau“Đa tạ đã cứu giúp!” Chỉ Dao tuy nhìn thấy vẻ không thân thiện của đối phương, nhưng vẫn nhanh chóng nói lời cảm tạ.
“Hừ! Cũng chẳng biết thiếu chủ nhìn trúng ngươi ở điểm nào, trên người chẳng có mấy lạng thịt, một tay ta cũng có thể bóp chết ngươi.
” Nữ tử kia bĩu bĩu
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/nu-phu-to-ve-rat-vo-toi/8089/chuong-123-bai-lo-nguyen-hinh.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.