Dịch: Nhị GiaChỉ Dao đợi A Kha rời đi rồi, liền cẩn thận nằm lên giường nghỉ ngơi, nàng cần phải dưỡng thương cho tốt, mới có thể chạy trốn được.
Nếu không đợi tên thiếu chủ kia quay lại, nàng liền xong đời.
Ngủ cho đến tận khi trời sáng, Chỉ Dao vận động gân cốt một chút, cảm thấy cơ thể cuối cùng cũng không còn quá đau đớn.
Mặc lên người tấm da hổ, Chỉ Dao có chút mất tự nhiên bước xuống giường.
Tấm da hổ này còn là kiểu dáng khoét ngực, váy lại khá ngắn, vừa chớm đến phía trên đầu gối.
Chỉ Dao kéo kéo tấm da hổ, thật lo lắng khi đi thì bên trên sẽ tuột xuống.
“Tỉnh rồi à?” A Kha đẩy cửa, đem theo thức ăn và một bát thuốc đen sì đi vào.
“Này, ăn xong cơm thì nhớ uống thuốc, đây là thuốc do thần y của bộ lạc điều chế đấy.
”“Đa tạ!” Chỉ Dao có chút cảm động cất lời, trước mắt điều cấp thiết nhất chính là hồi phục thương thế của nàng.
Còn về việc trong thuốc có độc hay không thì Chỉ Dao không hề lo lắng, dù sao tên thiếu chủ kia muốn nàng phải sống, A Kha này tuy có hơi hung dữ, nhưng cũng không giống kẻ xấu.
Nếu thực sự muốn đối phó với nàng, với thể trạng khi trước, căn bản là chẳng cần phải hạ độc.
“Hừ, hôm nay ta có việc phải làm, ngươi tự sắp xếp đi.
” A Kha nói xong liền bận rộn đi làm việc, loại cấp bậc thấp như nàng ta, chẳng lấy đâu ra thời gian để
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/nu-phu-to-ve-rat-vo-toi/8099/chuong-63-chiec-nhan-tru-vat.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.