Dịch: Nhị Gia“Tin rằng với tài năng của một người như Ma quân đại nhân, sẽ có thể hiểu được đại nghĩa, tất sẽ không làm khó vãn bối!” Tư Nhược Trần cung kính đáp, dù sao thì ngàn xuyên vạn xuyên, cũng không nên xuyên vào mông ngựa.
“Hừ, ngươi đừng học theo thói xấu của tiểu nha đầu kia.
” Viêm Ma thấy hắn không đồng ý, cũng không cưỡng cầu.
Phải biết rằng lão là nhân vật thiên tài có tiếng của Nam Vực, khi hơn một trăm tuổi đã thăng lên Nguyên Anh kỳ, biết bao nhiêu người muốn bái nhập vào làm môn hạ của lão.
Lão chỉ là thấy căn cốt của Tư Nhược Trần không tồi, thích hợp tu ma đạo mà thôi, cũng không nhất thiết không phải là hắn thì không được.
Tư Nhược Trần đang định mở miệng, đột nhiên có một đại chưởng mạnh mẽ đánh về phía hắn ta, một đạo lực cực đại khác hướng về phía mấy người Chỉ Dao.
“Hừ!” Viêm Ma thấy vậy nhẹ nâng tay, chặn lại thế công kích vừa rồi.
Mấy người Chỉ Dao bị dọa không nhẹ, quả thực một chưởng khi nãy quá mạnh, các nàng lại không hề phòng bị, đến cả phản kích đều không kịp làm.
“Hừ, thế đạo bây giờ một ma tu cũng muốn che chở cho linh tu rồi sao?” Lý Kì lắc mình, xuất hiện trước mặt mọi người, vẻ mặt hắn đầy châm chọc nhìn Viêm Ma.
“Bản quân muốn che chở cho ai liên quan gì đến ngươi?” Viêm Ma nhếch mép cười, lão vẫn như cũ cà lơ phất phơ dựa vào cây đại thụ, hiển nhiên chẳng hề để
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/nu-phu-to-ve-rat-vo-toi/8105/chuong-181-danh-mot-tran.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.