Dịch: Nhị GiaChỉ Dao lại một lần nữa tiến lên phía trước, nàng vươn tay sờ chiếc quan tài.
Có lẽ vì nó đã dính máu của nàng khiến cho nàng nảy sinh cảm giác thân thiết với nóNếu là ở kiếp trước, nàng mà nhìn thấy những thứ này chỉ cảm thấy âm u đáng sợ.Khi nàng đang định rời đi, thì một đồ vật ở trong quan tài lọt vào tầm mắt của Chỉ Dao.Nàng vươn tay cầm lấy nó, thì ra là một viên huyết châu.Chỉ Dao cau mày, quan tài này lúc đầu ngoại trừ Quách Thư Di ra đều không có thứ gì khác.
Vậy viên huyết châu này là từ đâu mà đến?Chỉ Dao thu lại viên huyết châu, nàng cũng không thể nấn ná ở đây lâu, nàng còn phải tìm cách thoát khỏi nơi này nữa.Nàng cũng không biết bản thân mình đã ở dưới lòng đất bao lâu rồi.Sau khi Chỉ Dao dùng mấy viên đan dược xong, nàng liền tản thần thức ra xa nhằm tìm kiếm lối ra.May thay, nơi này không ngăn cản thần thức.Rất nhanh, Chỉ Dao phát hiện ra một thông đạo có thể thông đến nơi xa, dù nàng không biết đầu ra ở đâu, nhưng nàng vẫn phải liều một phen.Đợi khi thương thế đã đỡ hơn, Chỉ Dao bèn xuôi theo thông đạo mà đi.Thông đạo này âm khí rất nặng, cho dù thân thể nàng tràn đầy linh khí, cũng khó mà chống cự được hàn ý xâm nhập vào cơ thể.Càng đi về phía trước, trong lòng Chỉ Dao lại cảm thấy nặng nề hơn, cả người có chút cau có khó chịu, nơi này đúng là có thể làm ảnh hưởng đến tâm trạng của con người mà.Chỉ
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/nu-phu-to-ve-rat-vo-toi/8151/chuong-163-hai-dai-nguyen-anh-tap-kich.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.