Trần Thất gặp được Hà Linh Băng, liền thấp giọng quát: ” Chúng ta mau đi, hơi chút chậm chạp một chút, sẽ có đại biến cố. “
Hà Linh Băng nhẹ gật đầu, bị tiểu tặc đầu này kéo một cái, khống chế độn quang mà đi, chỉ chốc lát liền bay ra ngoài mấy ngàn dặm. Ngay khi Trần Thất cùng Hà Linh Băng vừa rời đi, trên bầu trời liền ẩn ẩn hiện ra một tòa Thiên cung, trên tòa Thiên cung rơi xuống vô số kiếm khí, coi Mặc Hải thành giống như một bàn cờ, cắt thành mười chín đường dọc ngang, mấy trăm khối vuông nhỏ.
Nhắc tới cũng kỳ diệu, những kiếm khí này sắc bén như thế, không ngờ không thương tổn đến bất kỳ sinh linh nào trong Mặc Hải thành, biến hóa rất tinh vi, khống chế kiếm ý xuất thần, đã đến mức người phàm tục khó có thể tưởng tượng.
Người trong tòa Thiên cung thần bí này, phát ra một tiếng kêu nhẹ, hiển nhiên với việc Trần Thất đã không còn, có vài phần kỳ quái. Tòa thiên không chỉ chốc lát lại ẩn vào bầu trời, không kịp trở tay liền xuất hiện ở ngoài ngàn dặm, sau mấy lần ẩn hiện, liền truy tung đến không xa Trần Thất cùng Hà Linh Băng. Mắt thấy tòa Thiên cung thần bí bay tới, Trần Thất biết bằng độn pháp của mình, muốn chạy trốn đã không thể, liền quát một tiếng chói tai, thân thể hóa thành Huyền Hoàng Chân Long, đồng thời nói với Hà Linh Băng: “Mau trốn vào trong Thái Cực Đồ của ta, dùng kiếm quyết vô danh giúp ta! “
Hà Linh Băng thân bất do
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/phan-thien/3882/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.