Ngọc Lăng cũng nghĩ như vậy.Ô Tinh Tinh bên này nhanh chóng đến chỗ Tùy Ly, đã đỡ lấy cổ tay của hắn.Da thịt sát nhau.“Ngươi không sao chứ?” Ô Tinh Tinh ngẩng đầu nhìn chằm chằm hắn hỏi.Lúc trước tiểu yêu quái với Tùy Ly thân mật, đó là Tùy Ly vẫn không thể động đậy.Mà trước mắt……Tùy Ly muốn đẩy nàng ra, nhưng mà vốn dĩ sức lực trên tay của tiểu yêu quái này cũng không lớn, hình như chỉ là nhẹ nhàng vịn lấy cổ tay của hắn thôi.
Giống như hoa nằm sấp lên mặt lá.“Sao mà ngươi đi theo hắn ta vậy hả? Nếu như hắn ta lấy đuôi quất ngươi một cái, đều đau.” Ô Tinh Tinh nhìn hắn nói.Lời này vừa nói, sắc mặt Tùy Ly vẫn nhàn nhạt như cũ.Đàn Lang lại không nhịn được cả người run lên.Đuôi, đuôi…..Đừng nói nữa, vừa nói hắn ta đã đau.
Đau đến nỗi hận không thể ngay lập tức đi chết.Lúc này Ngọc Lăng mới đi đến bên người Đàn Lang.Ngược lại còn không nhiệt tình bằng Ô Tinh Tinh.Ngọc Lăng đã nhận ra tình trạng bất thường của Đàn Lang, thấp giọng hỏi: “Chàng làm sao vậy?”Lời nói nàng ta vừa dứt, một trận gió thổi qua, một mùi máu tanh cứ như vậy chui vào mũi của Ngọc Lăng.Ngọc Lăng đứng hình rồi, nàng ta trừng lớn mắt, không thể tin được nói ra: “Chàng…..Chàng bị thương rồi sao?!”Tộc trưởng trên bậc cao ngồi xuống đã nhìn ra tình trạng khác thường sớm hơn, lão ta gọi trưởng lão lại thấp giọng nói thầm vào câu,Sắc mặt trưởng lão hơi thay đổi, nhưng lại nhịn xuống rồi, sau đó lão rảo bước đi xuống bậc cao, đi đến trước
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/sau-khi-bi-tu-hon-ta-nhat-duoc-mot-tien-quan/8212/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.