Nàng chưa từng nghĩ tới, sẽ là Hoa Ly chủ động tới tìm nàng, càng không dám tưởng tượng, y đến tột cùng đã trả giá bao nhiêu.Đêm đó, cô nghe thấy tiếng Hoa Ly từ ốc trắng.Có lẽ là đêm đó nàng khóc đến ruột gan đứt từng tấc, Hoa Ly đã đáp lại lời nói của nàng, chỉ là âm thanh ốc trắng truyền đến quá lâu, cho nên mới đến muộn như vậy.Nàng nghe thấy Hoa Ly vụng về an ủi, y đang dùng một trái tim thật lòng, cẩn thận từng li từng tí muốn sưởi ấm nàng.Y không ngừng nói: “Đừng khóc, ta sẽ ở bên nàng…!Đừng khóc, ta sẽ ở lại với nàng.
”Y đã ở bên cạnh nàng bốn trăm năm.Từ lúc còn trẻ, mãi cho đến khi cả người đầy thăng trầm.Hiện giờ Bạch Vũ Kiếm Tông trên dưới đều nói Cố Nhàn Ảnh nàng tâm tính bình thản, mấy trăm năm qua đều ở trên núi chưa bao giờ thấy không kiên nhẫn, nhưng thủy chung không ai biết, nàng từng là người không chịu nổi an ổn nhất của Bạch Vũ Kiếm Tông.Nàng có thể đang yên đang lành ở yên trên ngọn núi này, không có sụp đổ cũng không có phát điên, chỉ là bởi vì trên núi này còn có một Hoa Ly thủy chung cùng nàng.Chờ Hoa Ly tỉnh lại đã trở thành tất cả suy nghĩ mà nàng dựa vào bốn trăm năm qua.Bây giờ y đã thức dậy.Suy nghĩ của Cố Nhàn Ảnh tự nhiên cũng sẽ không giống như trước kia nữa….Trong phòng bởi vì Tô Hành hỏi mà yên lặng, Cố Nhàn Ảnh chờ đợi một lát, rốt cục vẫn đẩy cửa phòng ra.Nhưng vừa mới mở cửa, Cố Nhàn Ảnh
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/ta-co-the-so-duoi-cua-chang-khong/8547/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.