Biên: Lap Tran—-Trần Triệt lắc lư bên ngoài suốt cả đêm mới trở về nhà.Đêm qua, hắn đã định ra một kế hoạch hoàn chỉnh, đồng thời áp dụng một bộ phận….”Cháu trai, tối qua sau khi tan tiệc ngươi đi đâu vậy? Sao đêm khuya cũng không trở lại?”Vương Chấn đang ở trong sân luyện võ, thấy Trần Triệt trở về nên hỏi thăm một câu.”Khụ khụ khục…”Trần Triệt vừa ho nhẹ vừa trả lời: “Tối hôm qua uống quá nhiều, ngủ ở đường khẩu một đêm…!Khụ khụ khục…”Lúc này, mỗi một phút mỗi một giây hắn đều rất quý cho nên không che giấu chuyện ho khan nữa.”Ngươi đây lại ngã bệnh sao?”Vương Chấn thấy Trần Triệt không ngừng ho khan, hơi nhíu mày.”Có khả năng tối hôm qua cảm lạnh đi…!Khụ khụ khục…”Trần Triệt giải thích một câu.Lúc này, Vương Nhu cũng từ trong nhà đi ra, nghe được nhi tử nói, nàng nhanh chóng trở về phòng lấy áo khoác, khoác cho Trần Triệt.”Thân thể ngươi ban đầu đã suy nhược…!Còn không chú ý giữ gìn.Ai, mẫu thân đi chuẩn bị cho ngươi chút cháo nóng.”Trần Triệt nghe vậy nhanh chóng từ chối: “Mẹ, không cần, một lúc nữa ta vẫn phải đi tìm nghĩa phụ luyện công đây.””Bộ dạng này còn luyện công nữa? Có muốn nghỉ ngơi một ngày hay không?”Vương Nhu tỏ vẻ lo lắng.”Hôm nay là ngày đầu tiên, ngày đầu tiên liền nghỉ ngơi, nói thế này sao được?”Dứt lời, Trần Triệt nhìn về phía Vương Chấn.”Cữu cữu, chờ một lúc nữa ngươi đi Lâm gia một chuyến, nói với tiểu thư nhà họ Lâm ta đang bệnh.””A?”Vương Chấn nghe vậy có chút bất ngờ.Mấy ngày gần đây, tiểu thư nhà họ Lâm đã tới nhà mấy chuyến, mỗi lần
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/ta-that-su-khong-yeu-nha/486/chuong-25-nguoi-uong-say-roi.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.