Dịch: Lap Tran—-“Thật sự là đồ tốt!”Trần Triệt tán thưởng một câu.
Vừa rồi hắn chỉ ăn một chút mà đã cảm giác được thực lực gia tăng, nếu như ăn hết bốn viên này, hẳn là thực lực của hắn sẽ tăng thêm một đoạn dài!Không thể không nói thiên hạ to lớn, không thiếu cái lạ.
Giờ khắc này, Trần Triệt có thêm chút kính sợ đối với thế giới này.
Tuy hắn nhờ Phệ Nguyên bình mới bước vào Thiết Cốt cảnh ở tuổi hai mươi.
Nhưng nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, chắc chắn ở đâu đó còn có võ giả Thiết Cốt cảnh trẻ hơn.
Cho nên hắn cần tiếp tục cố gắng tu luyện mới được, tuyệt đối không thể lười biếng.
“Về sau có thể mở ra trạng thái quá tải liền mở.
Còn ho khan! Mặc kệ thôi, quản người khác thấy thế nào, thực lực quan trọng nhất.
“Trần Triệt đưa ra quyết định.
Trong lòng hắn biết rõ, nếu như trước đó hắn đã giác ngộ điều này thì mấy ngày nay không cần lo lắng khẩn trương rồi!.
Sau nửa canh giờ.
Trong thư phòng của Vương Kính Minh.
Nhìn Trần Triệt phong trần mệt mỏi trở về, Vương Kính Minh cười nhạt nói: “Ra ngoài chặn người ta sao?””Đúng thế.
“Trần Triệt đàng hoàng đáp.
“Chặn được không?””Không có ai.
“”Quên đi, dù nói như thế nào thì Dương gia xem như xong, ngươi có thấy thoải mái?”Vương Kính Minh cười hỏi.
“Thoải mái, đa tạ lão sư làm chủ cho học sinh.
“Trần Triệt khom người thi lễ, nói lời cảm tạ xuất phát từ nội tâm.
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/ta-that-su-khong-yeu-nha/571/chuong-52-kiep-nan.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.