Lục Ngôn Khanh là một cậu bé tốt, đôi khi lại quá ngoan, ngoan đến mức người vốn lạnh nhạt như Ngu Sở đều không nhịn được mà đau lòng.Hai người khởi hành về phía nam để đi đến khế đất linh sơn.
Dọc theo đường đi, xác thực Lục Ngôn Khanh chiếu cố được nàng y như lời cậu bé đã nói.Cậu bé rất mẫn cảm và tinh tế, mấy ngày nay đi đường ngựa xe mệt nhọc vẫn có thể hiểu được thói quen yêu thích của Ngu Sở.Ví dụ như Ngu Sở hay uống trà Long Tĩnh, thích ăn đồ ngọt, quen ở nhà hướng nam.
Lại ví dụ như, dọc theo đường đi nàng đều đối với người ngoài nho nhã lễ độ, nhưng thực tế cho thấy bởi vì nhiều năm diễn kịch quá nhiều nên qua thái độ có thể biết được nàng phiền chán giao tiếp…… Tất cả chuyện này Lục Ngôn Khanh đều nắm rõ.Đến giờ phút này, tất cả việc vặt vãnh Lục Ngôn Khanh đều xử lý được hết.
Những thứ Ngu Sở thích cậu ta sẽ trước tiên làm tốt, nàng chán ghét giao tiếp, cậu ta liền bắt đầu chủ động giao tiếp chuyện trò với những người trưởng thành, thậm chí còn không quên chuẩn bị mã phu, xử lý từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ.Dù ngồi xuống ở bất cứ đâu, trong tầm tay của Ngu Sở luôn có tách trà ngon cậu bé rót.Kỳ thật Ngu Sở cũng không kỳ vọng cậu bé chu đáo như vậy nhưng nàng không thể ngăn lại.
Nàng biết cậu bé vội vàng muốn báo đáp nàng, chứng minh mình có giá trị.
Cũng chỉ có cho cậu bé làm những việc cậu ta
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/ta-thu-cac-tieu-lao-dai-lam-do-de/2745/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.