“Ba…” Phương Vỹ Huyền bắt đầu đếm ngược.
“Ôi? Vậy mà lại thật sự ra vẻ nữa rồi? Cho rằng bản thân mình rất trâu bò sao?” Một học sinh nam có dáng người cao lớn rắn chắc đứng dậy khỏi chỗ ngồi, trên mặt là nụ cười khinh thường, chầm chậm đi về phía Phương Vỹ Huyền.
Học sinh nam này tên là Chu Tấn Lượng, là một học sinh chuyên thể dục điền kinh, mỗi ngày đều phải huấn luyện, cho nên trên người toàn bộ đều là cơ bắp.
“Hai…” Phương Vỹ Huyền không để ý đến cậu ta.
“Con mẹ nó, mọi người nói chuyện lớn tiếng hơn một chút nữa đi! Tôi ngược lại muốn nhìn thử xem cậu ta có thể làm gì được chúng ta!” Lại có thêm một học sinh nam nữa đứng dậy, lớn tiếng nói.
Có mấy học sinh nam nối gót đi ở phía sau lưng Chu Tấn Lượng, đi tới phía trước mặt của Phương Vỹ Huyền.
“Một.” Phương Vỹ Huyền buông cuốn tiểu thuyết đang đọc dở xuống.
“Bọn này cứ không im miệng đấy, cậu có thể làm gì được bọn tôi? Nếu như cậu dám ra tay với tôi, tôi sẽ không nhân từ giống như cậu Dương ngày hôm qua đâu, ông đây không đánh rụng mấy cái răng của cậu ra thì sẽ không mang họ Chu nữa!” Chu Tấn Lượng đứng ở trước mặt Phương Vỹ Huyền, trên mặt trưng ra nụ cười khiêu khích, nói.
“Tôi đã cho mấy người cơ hội rồi.” Phương Vỹ Huyền nói xong thì đứng lên, nhìn thẳng vào Chu Tấn Lượng đang đứng trước mặt.
“Cái con mẹ mày, ra vẻ cái lông gà!” Sắc mặt
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/ta-tu-luyen-da-5000-nam/9920/chuong-289-gap-lai-dinh-thanh-truc.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.