Mâu Thành Vũ không nói gì mà đi theo sau bỏ mặc tên Tần Phong công tử gào thét bảo sẽ trả thù nhưng mà gã bị ấm đầu à? Trên đại lục này còn không có kẻ đạt đến Hoán Huyết cảnh thì làm sao mà đánh được? Ngu ngốc!Trong lúc đó thì gia chủ Mục gia, Mục Hiếu Khanh nhìn chưởng quầy nhận bốn viên Hắc Lục Đan của y không khỏi nhíu mày.
May mà lão giữ lại một viên cho lão để đột phá chứ nếu không là không còn cơ hội.
“Ngươi có hỏi xem bọn chúng là ai không?” Mục Hiếu Khanh cầm viên Hắc Lục Đan còn lại trên tay, hỏi.
Chưởng quầy lau mồ hôi, kính cẩn nói: “Gia chủ, một tên đeo mặt nạ không rõ dung mạo ra sao, còn một tên thì nhìn trẻ tuổi khoảng chừng 17 nhưng ta cảm nhận được tu vi của hắn đã hơn Tụ Khí cảnh ngũ trọng.”
“Làm thế nào mà Tụ Khí cảnh được chứ? Cùng tuổi hắn thì chỉ mới có Nội Tức cảnh đỉnh phong chậm rãi mà đi.
Chắc chắn sau lưng hai kẻ đó là hai thế lực vô cùng lớn mà chúng ta không biết.
Cử người đi điều tra, tránh đánh động đến! Coi chừng hỏng việc là ta cắt cổ các ngươi!” Mục Hiểu Khanh gằn giọng.
“Vâng, gia chủ!” Chưởng quầy nhận lệnh rồi nhanh chóng rời đi.
Trở về quán trọ, Ba Ngải Tư lại tiếp tục nghiên cứu thêm nhiều chú văn và trận pháp hơn.
Kiếp trước khuyết điểm của y là hai cái này nhưng cũng không tính là khuyết điểm vì hắn chỉ là một cái trung bình.
Còn nếu nói về tâm
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/thien-dia-dai-dao-nhan-sinh-phan-1-de-quan-tai-the-chi-dai-ma-ton/244/chuong-39-chat-van.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.