Một tuần sau đó, Cố Ngữ Yên vẫn âm thầm theo dõi Cố Liên Kiều và đến phía Tây rừng Bích Lâm Sơn.
Mị Tam theo đúng hẹn, gửi tin báo đến vương phi tương lai, chuyện người giao phó đã hoàn thành.
Tại một sơn trang ngoại thành, với tên gọi Bạch Hạc Huyền trang.
Đây là sơn trang tư nhân của Huyền vương.
-“Vương phi, hai trăm người kia đang đợi ở sân sau.” – Mị Tam nói.
Cố Ngữ Yên gật đầu, sau đó chân mày nàng khẽ chau lại.
-“Tên này ở đây làm gì?”
Nàng chỉ tay vào Mộ Dung.
-“Đệ muội, muội nhận ra ta sao?”
Mộ Dung chỉ tay vào bản thân, gương mặt hớn hở, hôm nay hắn không có dịch dung.
Sao Cố Ngữ Yên lại cảm thấy dáng vẻ tên này rất gợi đòn vậy?
-“Không, ta cũng không nói là nhận ra ngươi.” – Cố Ngữ Yên lạnh nhạt đáp.
-“Nhưng mà…”
Không để Mộ Dung kịp nói xong Cố Ngữ Yên đã cất bước, đi đến sân sau.
Mộ Dung nhìn Mị Tam chẹp miệng.
-“Tam Khả Ái, chủ tử nhà các người đúng thật là, hắn ngày thường băng lãnh, hiện tại muốn cưới vợ cũng chọn trúng mỹ nữ lạnh lùng.
Mùa hè ở cạnh hai người này, không sợ nóng.”
Mị Tam trưng ra nụ cười thương hiệu của người làm ăn, im lặng không đáp lời Mộ Dung.
Mộ Dung nhìn nụ cười thương hiệu của Mị Tam thì cảm thấy ngứa tay, muốn nhéo má tiểu thịt tươi trước mặt nhưng chợt khựng lại, hành động này có thể mang lại nguy hiểm cho bản thân hắn.
Ngay khi Mộ Dung vừa định đi theo Cố Ngữ Yên ra sân
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/thien-tinh-gioi-xuyen-den-roi/1281/chuong-28-nguy-lac-anh.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.