Đã qua nửa đêm, Cố Ngữ Yên và Tiêu Huyền vẫn ẩn mình trên tàn cây, nhìn nữ quỷ và hồn ma nửa người kia đi tới đi lui, hiện tại nhìn đến quen mắt Cố Ngữ Yên cũng không cảm thấy buồn nôn nữa, nhưng kinh dị thì vẫn là kinh dị.
Giờ Sửu vừa điểm (1 giờ sáng),hai quỷ hồn kia biến mất, tan biến vào không khí.
Một lát sau từ hang động có người đi ra…là Trương Triệu Khoan, còn có một người nữa nhưng Cố Ngữ Yên không hề có ấn tượng với người này.
Có điều gương mặt hắn viết rõ hai chữ âm hiểm.
-“Lý Phùng, nhị gia của Lý gia.” – Tiêu Huyền trầm giọng nói.
Lý gia sao? Người của Trương gia và Lý gia đều ở đây, xem ra Trương gia không hoàn toàn ở thế trung lập rồi.
Trương Triệu Khoan và Lý Phùng trao đổi qua lại vài câu thì nhanh chóng rời đi.
Đợi hai người đó đã đi xa, Cố Ngữ Yên đưa che miệng, ngáp dài.
Từ tối đêm qua đến bây giờ nàng luôn trong trạng thái tập trung, chưa hề chợp mắt, hơn nữa nàng luôn phải che giấu hơi thở, nếu để người khác phát hiện còn không biết phải đối mặt với cái gì.
May mắn là nàng cảnh giác, tu vi của nàng so với Trương Triệu Khoan hay Lý Phùng đương nhiên là thấp hơn.
Nếu không có mấy kĩ năng sát thủ, cộng thêm việc thận trọng rất có thể đã bị phát hiện.
Tiêu Huyền bế bổng Cố Ngữ Yên, cất giọng ôn nhu.
-“Ngủ đi, ta đưa nàng về.”
Cố Ngữ Yên không khách sáo, ngủ thì ngủ thôi, nàng
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/thien-tinh-gioi-xuyen-den-roi/1339/chuong-83-tieu-huyen-ngoc-tu.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.