Trên đài tỷ thí Cố Ngữ Yên đang dùng hỏa lực đốt cháy mớ dây leo đang vây quanh người nàng.
-“Cha mẹ ơi, đây là lần đầu ta gặp người có đến ba thuộc tính đó.”
-“Thuộc tính là rau cải sao? Lấy đâu ra nhiều vậy?”
-“Hoa mắt rồi, hoa mắt rồi.”
-“Ta đang nằm mơ, nhất định là đang mơ.”
Bốp! Cái này là vả mặt theo đúng nghĩa đen nè.
-“Huynh đệ ngươi tỉnh chưa?”
-“Tỉnh rồi, tỉnh rồi, đa tạ.”
Cố Ngữ Yên lợi dụng việc thuộc tính khắc chế, giảm bớt sự chêch lệch về tu vi với Vân Hữu Khiêm.
Hai người đều dành cho đối thủ một sự tôn trọng do vậy bọn họ đều ra sức chiến đấu, đặc biệt cả hai đều không gọi ra linh thú khế ước, chỉ dựa vào sức lực của bản thân.
Qua hai canh giờ giao đấu, kết quả HÒA.
Vân Hữu Khiêm và Cố Ngữ Yên đứng đối diện, nhìn nhau, cả hai đồng thời gật đầu, mỉm cười với đối phương.
Thực ra bọn họ hiện tại không còn bộ dáng gọn gàng sạch sẽ như lúc bắt đầu.
Hai bên tay áo của Cố Ngữ Yên có mấy vết rách, có thể nhận ra vết thương còn đang rỉ máu bên trong, vừa rồi giao đấu nàng đã bị linh lực của Vân Hữu Khiêm đánh trúng, hiện tại thân thể vẫn còn khá ê ẩm.
Vân Hữu Khiêm bộ dạng cũng không kém Cố Ngữ Yên, bỏ qua chưởng lực bị đánh trúng ở vai thì vừa nãy hỏa lực của nàng cũng đả thương y, trên cánh hắn lộ ra vết bỏng mặc dù không nghiêm trọng nhưng diện tích không nhỏ.
-“Cố tiểu thư, tại
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/thien-tinh-gioi-xuyen-den-roi/1373/chuong-39-tang-qua-cho-nang.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.