Thời gian chậm rãi trôi qua, bầu không khí vốn đang tĩnh lặng thì Cố Mỹ Ngọc đột nhiên cười lớn.
“Ta hiểu rồi, cuối cùng ta cũng hiểu rồi.”
Nàng ta nói bản thân hiểu rồi nhưng mọi người có mặt trong nhà kho đều nhìn nàng ta với ánh mắt khó hiểu.
“Các ngươi, tất cả các ngươi.”
Cố Mỹ Ngọc chỉ vào từng người từng người từ Cố Nguyên đến Cố Bắc Diệp.
“Ta cuối cùng cũng hiểu, tại sao các người không thương ta, giữa ta và các ngươi luôn có cảm giác xa lạ.
Chỉ có đối với nàng ta…”
Cố Mỹ Ngọc chỉ tay về phía Cố Ngữ Yên, thanh âm oán hận hòa lẫn nổi ức nghẹn.
“Từ lúc nàng ta đến Cố phủ, các người đều vây quanh nàng ta, các người chỉ quan tâm đ ến nàng ta.
Cố Ngữ Yên mới chân chính là tiểu thư Cố gia, còn ta…ta chỉ là một kẻ ngoại tộc, chẳng là gì cả.”
Nói đến đây nàng ta bật khóc nức nở ngay lúc mọi người chua xót vì những lời nói đó thì nàng ta lại lao thẳng đến chỗ Cố Ngữ Yên đang đứng.
“Thứ ta không có được thì ngươi cũng đừng hòng có được.”
Mọi người đều bất ngờ trước hành động của Cố Mỹ Ngọc, nàng ta lại đang đứng đối diện Cố Ngữ Yên nên không ai kịp hành động.
Riêng Cố Ngữ Yên thì rất bình thản, nàng dễ dàng bắt lấy cổ tay của Cố Mỹ Ngọc, bẻ ngược về phía sau.
Cố Mỹ Ngọc tu vi là Võ vương còn nàng là Trúc Cơ cảnh.
Cảnh giới khác biệt lớn, cho dù nàng ta có gây bất ngờ hơn,
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/thien-tinh-gioi-xuyen-den-roi/1408/chuong-139-trong-hoang-lang-mac-ly-quoc.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.