Cố Ngữ Yên và Mạc Chi Thành tỷ thí, nàng rất nhanh đã nhận ra được tu vi của người đối diện.
Thái tử Mạc Ly quốc hơn hai mươi tuổi, tu vi đạt đến Kim Đan cảnh đỉnh phong, người này quả đúng là nhân tài hiếm có, cộng thêm gương mặt khôi ngô và cách cư xử nho nhã hữu lễ của hắn thì có vẻ tên này khá xứng với câu nhân trung long phượng.
Tuy nhiên nếu so với phụ thân nàng năm đó, dựa theo lời nội tổ phụ nói thì Mạc Chi Thành vẫn là kém ông một bậc.
Còn nếu so với Tiêu Huyền thì…không cần nói cũng biết kết quả rồi, cái tên Huyền Vương thần kinh kia vốn dĩ rất yêu nghiệt mà.
Cố Ngữ Yên bất giác cảm thấy bản thân đúng là may mắn, định mệnh đưa nàng xuyên đến nơi này, tính ra thì cũng không tệ chút nào.
Thầm cảm ơn người yêu cũ tra nam một tiếng, nếu không nhờ hắn tặng cho nàng cặp sừng dài khiến nàng nổi đóa nửa đêm khó ngủ muốn đi đốt nhà thì nàng cũng không trượt chân mà xuyên đến đây.
Nghĩ tới Tiêu Huyền lại cảm thấy bản thân có chút nhớ hắn, cộng thêm mấy ý nghĩ vẩn vơ khiến lực đạo Cố Ngữ Yên đánh ra tăng thêm không ít, việc này đã làm cho Thái tử điện hạ nho nhã anh tuấn trở nên chật vật không thôi.
Hắn cũng nhận ra một điều, tu vi của Cố Ngữ Yên ít nhất cũng đã đạt đến Trúc Cơ cảnh.
Mạc Chi Thành trong lòng kinh ngạc, hắn thật sự không nghĩ đến tu vi của Cố Ngữ Yên lại cao
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/thien-tinh-gioi-xuyen-den-roi/1421/chuong-141-den-kip-roi.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.