Sáng hôm sau, mọi người đang dùng bữa sáng thì có một người rất quen thuộc xuất hiện.
“Ha ha, xem ra ta có lộc ăn rồi, đến thật đúng lúc.”
Cố Ngữ Yên, Tiêu Huyền và các vị Cố gia ngẩng đầu nhìn người vừa xuất hiện.
“Mộ Dung, trên mặt ngươi còn đang mang râu giả đó.” Cố Ngữ Yên nhàn nhạt nhắc nhở.
“À, bản công tử quên mất, quên mất.”
Cố Nguyên và ba vị thúc thúc hướng ánh mắt nghi hoặc nhìn Cố Ngữ Yên, nàng lại quay sang nhìn Tiêu Huyền. Nhưng mà Tiêu Huyền còn chưa kịp lên tiếng thì Mộ Dung đã hăng hái tự giới thiệu trước.
“Nếu tại hạ đoán không lầm thì vị này là Cố gia gia chủ, Cố Nguyên tiền bối đỉnh đỉnh đại danh, vị này là Cố Bắc Niệm tiền bối, Cố đại gia, vị này là Cố nhị gia, Cố Bắc Thành, còn vị này là Cố tam gia Cố Bắc Kiệt.”
Đáp lại Mộ Dung là bốn cặp mắt nghi hoặc.
“Tại hạ ngồi không đổi tên, đi không đổi họ, Mộ Dung. Cố tiểu thư đây chính là đệ muội của ta.”
“À, vậy Mộ Dung công tử là đại huynh của Huyền Vương? Công tử cũng là người của Lam gia sao?” Cố Bắc Niệm lên tiếng.
Mộ Dung trực tiếp phủ nhận.
“Không phải, ta không phải người của Lam gia, càng không mang họ Lam.”
Cố Ngữ Yên liếc mắt về phía Mộ Dung, nàng lên tiếng.
“Cái tên này là Phó Cung chủ của Vô Âm Cung, sở trường tinh thông dịch dung thuật, cũng chính là người giả dạng Lam Tiêu Huyền phiên bản
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/thien-tinh-gioi-xuyen-den-roi/1425/chuong-169-hoi-ngo-bang-huu.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.