Trong tửu lâu nổi tiếng đứng đầu kinh thành Mạc Ly, sáu người Cố Ngữ Yên đang yên vị ngồi trong nhã gian.
“Nào nào hôm nay mọi người cứ gọi món thoải mái.” Cố Thất lên tiếng.
“Tất cả đều đã có đại phú đại quý biểu muội Ngữ Yên của ta lo.” Cố Thương tiếp lời.
Vân Tuyết xua xua tay.
“Yên tâm, bản cô nương nhất định không khách sáo.” Nói xong Vân Tuyết liền gọi một mạch các món ăn đắt nhất của tửu lâu, cũng không quên kêu thêm mười vò rượu Trúc Diệp Thanh.
“Gọi nhiều rượu như vậy, ngươi có thể uống hết sao?” Mộc Nhiên lên tiếng.
“Ta uống không hết, ta phụ trách phần ăn, mọi người phụ trách phần uống.” Vân Tuyết đáp lời.
Nói xong nàng nhìn sang Cố Ngữ Yên, chép chép miệng.
“Yên nhi, ta có cảm giác ngươi bị sao quả tạ chiếu, có thù với nữ nhân toàn thiên hạ, vừa trở về Thiên Trung viện đã gặp trúng con công diêm dúa đó.”
Vân Hữu Khiêm nghe lời của muội muội liền ho khan liên tục mấy cái.
“Vân Tuyết, bản thân muội không phải là nữ nhân à?”
Vân Tuyết nhìn lại chính mình, trên ngực có bánh bao, ừ đúng rồi, nàng cũng là nữ nhân nha, như vậy không thể nói Yên nhi có thù với nữ nhân trong thiên hạ được.
“Thì không có thù với nữ nhân toàn thiên hạ, nhưng mà có sao quả tạ chiếu rồi.”
Nhìn thấy hành động của Vân Tuyết, Cố Thương không nhịn được mà nhoẻn miệng cười, kết quả liền bị Vân Tuyết lườm đầy uy hiếp.
Đáng tiếc sau cái lườm đó thì khóe miệng của Cố Thương càng nâng
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/thien-tinh-gioi-xuyen-den-roi/1431/chuong-182-chua-the-chet-duoc.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.