Cố Ngữ Yên ngại ngùng cúi đầu, lát sau nàng mới nhẹ nhàng đẩy Tiêu Huyền ra.
“Chàng đó tu luyện đi, ta cũng vận linh lực đây.”
“Yên nhi, Ngữ Hành Thiên Pháp của nàng, gần đây như thế nào?”
Cố Ngữ Yên đánh một tiếng thở dài.
“Huyền Huyền à, bảo vật hệ Thủy có thể chiều được loại công pháp này cũng quá khó kiếm rồi.”
Tiêu Huyền đảo mắt một vòng, y dường như nghĩ đến điều gì đó.
“Yên nhi, nàng còn nhớ quả trứng linh thú lần trước nhận được ở địa phận long tộc không?”
Cố Ngữ Yên gật đầu.
“Long tộc đa phần là hệ thủy, trứng rồng cũng được xem là một chí bảo hệ thủy, nàng có thể thử.”
Cố Ngữ Yên cảm thấy lời của Tiêu Huyền nói quả là có lý, liền thưởng cho chàng một nụ hôn vào má.
Như lời Yên Bạch Ngữ đã nói, sau ba ngày ba đêm Lam Thừa quả thật đã tỉnh lại. Cố Ngữ Yên nhìn sắc mặt của Lam Thừa, ông ta lúc này nhất định là khác khô cổ họng rồi. Nàng quay đầu nói với Nghiêm Tú.
“Lam phu nhân, Lam gia chủ đã tỉnh lại, hiện tại chỉ cần bồi bổ vài ngày thì sức khỏe liền hồi phục. Tiểu nữ và đệ đệ cũng không tiếp tục nán lại Lam phủ làm phiền nữa.”
Cố Ngữ Yên vừa dứt lời liền định xoay người rời đi, Nghiêm Tú nhanh chóng lên tiếng ngăn nàng lại.
“Yên tiểu thư.”
Cố Ngữ Yên quay đầu, nhìn Nghiêm Tú, gương mặt lộ ra biểu cảm khó hiểu.
“Đa tạ, Yên tiểu thư ra tay
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/thien-tinh-gioi-xuyen-den-roi/1439/chuong-201-giang-tham-thuc-xuat-hien.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.