Cố Ngữ Yên và Kim Hạn hai người nhìn nhau trên đài tỷ thí, bất giác cười cười.
Thái Tử Bắc Nguyên vỗ tay lên trán, gương mặt mếu máo đương nhiên là mếu trong lòng mà thôi.
“Chạy trời không khỏi nắng mà.”
Hắn híp mắt nhìn Cố Ngữ Yên, ngay lúc này Kim Hạn thật sự muốn khởi động trước vặn vặn cổ tay, xoay xoay cổ chân nhưng nếu làm vậy thì sẽ mất hình tượng thái tử của hắn.
Mà không khởi động thì lát nữa rơi xuống đài sẽ đau khớp lắm.
“Nhanh gọn.” Cố Ngữ Yên lên tiếng.
Thái Tử Bắc Nguyên duy trì bộ dạng lạnh nhạt, hắn dùng ngón tay ra hiệu lắc lắc với Cố Ngữ Yên, miệng mấp máy.
“Mất mặt.”
Cố Ngữ Yên hiểu lòng người, được vậy thì nàng sẽ làm người tốt, giữ mặt mũi cho tên giảo hoạt này.
Hai người tỷ thí qua lại hơn mười chiêu thì Kim Hạn cố ý để lộ sơ hở, Cố Ngữ Yên cũng thuận nước đẩy thuyền làm Kim Hạn bị đánh khỏi đài tỷ thí, tiếp đất một cách oai vệ, hai chân đứng trụ mắt nhìn thẳng.
Tư thế tốt, phong thái tốt, mặt mũi cũng tốt.
Cố Ngữ Yên bước xuống khỏi đài tỷ thí, nàng và Kim Hạn mỉm cười hữu lễ, cúi đầu với nhau.
Kim Hạn nhân thời cơ nói khẽ với Cố Ngữ Yên.
“Trong thời gian ngắn linh lực của ngươi lại tăng nhanh như vậy? Ngươi là yêu nghiệt chuyển thế chắc.”
“Là do ta ăn ở tốt.”
Kết quả đã có, Cố Ngữ Yên xếp thứ nhất, Kim Hạn thứ hai và Mạc Chi Thành xếp thứ ba.
Thứ hạng của
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/thien-tinh-gioi-xuyen-den-roi/1442/chuong-177-de-van-con-han-ta.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.