Tại Tam Hoàng Tử phủ, từ ngày Phi Thiến đến đây người trong phủ đều tỏ ra cung kính, hầu hạ nàng ta tỉ mỉ, hơn nữa hạ nhân đều xem nàng như chủ mẫu mà đối đãi.
Mạc Lục Diệp cũng không hề phản đối, còn tỏ ra yêu chiều nàng, hiện tại dù chưa có danh phận chân chính nhưng Phi Thiến nàng đã gần như là nữ chủ nhân của phủ hoàng tử này.
Cố Mỹ Ngọc ở trong phòng, nàng ta chán nản đảo mắt nhìn xung quanh, từ ngày Tam Hoàng tử đưa ả nữ nhân kia về, nàng thật sự cảm thấy không thoải mái.
Còn vì sự xuất hiện của nàng ta mà phải ở yên trong căn phòng này, không được xuất đầu lộ diện.
Mạc Lục Diệp vừa bước vào Cố Mỹ Ngọc liền bày ra bộ dạng ngoan ngoãn, dịu dàng rót trà dâng đến trước mặt hắn.
Sau đó liền nhanh chóng đi đến phía sau bóp vai giúp Mạc Lục Diệp.
“Tam hoàng tử mệt mỏi rồi, để Mỹ Ngọc hầu hạ người.”
Mạc Lục Diệp mỉm cười.
“Mỹ Ngọc tay nghề mỗi lúc càng tốt.”
Cố Mỹ Ngọc tận tình bóp vai giúp Mạc Lục Diệp thư giãn, nàng đi đến trước mặt hắn, yêu kiều ngồi vào lòng Tam Hoàng tử.
“Tam hoàng tử.” Giọng nói mềm dẻo đến mức không xương.
Mạc Lục Diệp nhíu mày.
“Sao vậy? Mỹ nhân của ta có chuyện không vui sao?”
Cố Mỹ Ngọc bày ra bộ dạng đáng thương, nàng ta thở dài, sắc mặt xụ xuống.
“Tam hoàng tử, Ngọc Nhi cả ngày phải ở trong căn phòng này, đêm tối lại đến Tầm Hoa lâu…”
“Hửm?”
Thấy Mạc Lục Diệp khẽ
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/thien-tinh-gioi-xuyen-den-roi/1447/chuong-209-ban-chuyen-xau-chinh-nghia.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.