Cố Ngữ Yên nhìn lão nhân gia trước mặt.
“Vô đại sư??”
Lão nhân luyện đan sư cũng nhìn nàng, ánh mắt híp lại.
“Nha đầu người chính là Cố Ngữ Yên?”
Tiểu Hắc lúc này nhanh miệng nói.
“Không đúng, tỷ tỷ ta là Yên Bạch Ngữ.”
Lão nhân nhìn Tiểu Hắc bĩu môi.
“Yên Bạch Ngữ, Yên Hắc Ngữ cái rắm, hai đứa nhóc các ngươi muốn qua mặt lão già ta sao?”
Cố Ngữ Yên bật cười.
“Vô đại sư, nếu tiểu nữ đoán không lầm thì đại sư hẳn là người quen của Vô tổ phụ đi, Vô Phong.”
“Ha ha, cái tên tiểu tử đó, không ngờ lại nhặt được một nghĩa tôn nữ thú vị như nha đầu ngươi.”
Tiểu Hắc lúc này đã bắt đầu bớt ngơ ngác.
“Lão nhân gia, vậy ông là???”
Lão nhân vuốt chòm râu bạc trắng.
“Lão già ta đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, Vô Biên lão nhân. Cái tên tiểu tử Vô Phong kia chính là sư đệ của ta, ha ha. Tên nhóc đó, lo lắng cho nghĩa tôn nữ, nha đầu ngươi đến Thiên Vũ đại lục không ai chống lưng sẽ chịu thiệt, nên đã dùng truyền âm phù báo tin cho lão nhân ta. Cái tên tiểu tử đó, bình thường muốn nhắn gửi cho ta cái gì cũng chỉ dùng thuật truyền hạc đưa tin, thời gian cũng phải đến một hai tháng. Vậy mà lần này lại phóng khoáng, dùng luôn của truyền âm phù, báo tin trong một ngụm trà.”
Cố Ngữ Yên trong lòng cảm thấy như có một dòng nước ấm chảy qua, Vô tổ phụ, mọi người ở Linh
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/thien-tinh-gioi-xuyen-den-roi/1484/chuong-129-hang-muc-to-doi.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.