Đúng theo lịch trình định từ trước, chiều hôm đó Cố Ngữ Yên và Tiểu Hắc được đi đến Đan Phòng để tham quan.
Mới đến ngoài cửa, mùi thơm của đan dược đã tỏa ra, khiến Cố Ngữ Yên chú ý.
Nàng âm thầm cảm nhận một chút, mùi thơm này…đáng tiền lắm a.
Mỗi loại đan dược sẽ có một mùi thơm khác nhau, mùi hương của đan dược càng thơm dịu thanh khiết thì chất lượng của đan dược càng không thể bàn cãi.
Mà mùi hương Cố Ngữ Yên đang cảm nhận được rõ ràng là cực kỳ nguyên thuần.
Chắc hẳn là đan dược thượng phẩm, hơn nữa cấp bậc không hề nhỏ.
Cố Ngữ Yên vừa tiến vào Đan Phòng liền muốn lần theo mùi hương mà tìm đến viên đan dược đang rù quến nàng.
Đáng tiếc…nàng đã đến được cửa phòng luyện đan thì liền bị ngăn lại.
Một cô nương mặc y phục vàng nhạt, đai hông thêu kí hiệu tượng trưng của Đan Phòng, hình ngọn lửa bao bọc lấy viên đan dược vàng rực bên trong.
“Ngươi đứng lại.”
Cố Ngữ Yên ngừng bước, nhưng ánh mắt nàng vẫn hướng về phía gian phòng luyện đan kia.
Vị cô nương kia nhíu mày, nàng ta trừng mắt nhìn Cố Ngữ Yên, xong lại lớn giọng.
“Ngươi nhìn cái gì? Bên trong là phòng luyện đan, không cho phép đệ tử trung kỳ như ngươi tiến vào.”
Cố Ngữ Yên lúc này mới hướng mắt nhìn nữ nhân trước mặt, nhưng đệ tử khác cũng vì thấy động tĩnh mà tiến lại.
Một đệ tử trung kỳ cất tiếng.
“Liên Anh sư tỷ đừng nóng giận, nàng ta là người mới
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/thien-tinh-gioi-xuyen-den-roi/1583/chuong-233-nao-loan-noi-vien-vi-dui-ga.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.