Cố Ngữ Yên nhìn nhìn quả trứng linh thú trong tay, ngắm trái ngắm phải, so với trứng đà điểu…à không trứng của Kim Hỏa Phượng Hoàng, cũng chính là Tiểu Phượng nàng nhặt được ở Thâm Sơn, còn có phần to hơn một chút. Cố Ngữ Yên thu quả trứng vào không gian huyễn tưởng. Đoàn người lấy ra lương thực và nước uống, quyết định vừa tản bộ vừa rời khỏi địa phận long tộc.
Đi được hơn một canh giờ, lúc này mọi người mới dần nhận ra, quyết định của họ sai lầm đến mức nào. Đi bộ hai mươi dặm, ai nghĩ ra cái ý tưởng này vậy? Kết quả Cố Nguyên gọi ra linh thú khế ước của ông là một con Hùng Ưng, Mị Nhị cũng gọi ra một linh thú Hắc Phong Điểu, Cố Ngữ Yên thì có Tiểu Phượng. Đoàn người nhanh chóng ngồi lên phi hành linh thú, bay khỏi địa phận long tộc. Đi như vậy có phải nhanh hơn không?
“Ngữ Yên tỷ, bây giờ chúng ta đi đâu đây?” Tiểu Phượng lên tiếng hỏi.
Tiêu Huyền lên tiếng.
“Yên nhi, chúng ta đến Vô Âm Cung trước đi.”
Cố Ngữ Yên gật đầu đồng ý, vừa rời khỏi địa phận long tộc, ba phi hành linh thú nhanh chóng chuyển hướng, theo sự dẫn đường của Hắc Phong Điểu mà bay đến Vô Âm Cung.
Đường đến Vô Âm Cung thật sự khiến người khác phải kinh ngạc, rời khỏi địa phận long tộc là một cánh rừng rộng lớn. Đoàn người vẫn tiếp tục ngồi trên phi hành thú nhưng khi đến cuối cánh rừng, Hắc Phong Điểu lại nhanh chóng bay thấp xuống. Cố Ngữ Yên lúc này đang
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/thien-tinh-gioi-xuyen-den-roi/1675/chuong-277-dac-sac-thong-gia.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.