Việc này làm cho hắn như lọt vào trong sương mù, đành phải nhận lấy, nói: “Được rồi, thật sự đa tạ ngươi.”“Hì hì, không có gì, ta vẫn còn nhiều lắm.” Từ Tử Tình thấy hắn đã nhận đồ, lúc này mới cười thật ngọt ngào.Sở Lương tiến lên phía trước đem Phi kiếm hóa hình, hắn cầm kiếm ở trong tay.
Hắn không rảnh mà để tâm đến lòng dạ của chúng đệ tử Ngọc Kiếm Phong.
Lý do hắn chủ động mở đường rất đơn giản.Người mở đường có thể đánh yêu quái.…..“Xì —”Thương Sơn rộng lớn rậm rạp, trong rừng chỉ toàn cây cổ thụ cao mấy trượng, tán cây cùng các loại dây leo chằng chịt, che kín bầu trời, không một tia nắng nào có thể lọt vào.Trong tay Phương Đình cầm một pháp khí có hình dáng giống môt chiếc lồng đèn, ánh sáng tỏa ra dịu nhẹ bao phủ mọi người, đồng thời chiếu sáng phía trước.
Đi đầu đằng trước, Sở Lương tập trung toàn bộ thần thức vào mấy trượng phía trước, cẩn thận cảnh giác từng bước đi.Trong thần thức vừa dò xét được một tia yêu khí, chợt nghe thấy phía trước truyền đến một tiếng vang quái lạ.Trong vô số dây leo quấn trên một cây cổ thụ to lớn, đột nhiên có một sợi dây bắn lên, giống như một Cự Mãng màu xanh.
Mà ở chóp nhọn dây leo, có một nụ hoa màu đỏ to bằng nắm tay, màu sắc đẹp đẽ đầy mê hoặc.Hoa Yêu!Ngay lúc dây leo nhào về phía trước, nụ hoa màu đỏ kia trong nháy mắt cũng mở ra, kêu ha ha một tiếng, làm lộ ra một cái miệng to như chậu máu, có
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/thinh-cong-tu-tram-yeu/606/chuong-31-tan-sinh-nam-son1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.