Hắn dù chưa hoàn toàn trưởng thành nhưng lại có một đôi lông mày dài, đôi mắt cứng cỏi, sống mũi thẳng tắp, môi mỏng nhếch lên, đi đến trước mặt đám người “Cơ sư muội”. Hắn gỡ từng bao quần áo xuống đưa cho từng người, làm việc nhanh chóng nhưng không mở miệng nói nửa chữ, chỉ thuận tay đưa tay lên lau mồ hôi trên trán.
Mộ Cửu nghe thấy hắn thở dốc, quả nhiên tu vi mới chỉ ở Trúc Cơ mà thôi.
Vì trong tay cầm bọc quần áo, đám người Minh Nguyên Tông bất giác nới rộng vòng tròn, có người thậm chí còn giẫm lên chân Mộ Cửu. Nàng không thể làm gì khác, chỉ đành lùi về phía sau, ngồi ăn Quế Hoa Cao.
” Tại sao lại thế?” “Cơ sư muội” bỗng nhiên giật mình, mở bao quần áo lật qua lật lại, sau đó lớn tiếng, ” Ba viên Dưỡng Nguyên Đan của ta đâu? Tại sao không thấy nữa?” Không biết có phải không chịu được lời phản bác của nữ tử cắm hoa vừa nãy hay không, thanh âm của nàng ta rõ ràng lớn hơn nhiều, cũng rất tức giận, ” Có phải ngươi trộm đi rồi không?”
Nàng ta đột nhiên vung tay đánh lên mặt thiếu niên một chưởng, khí thế hùng hổ, không cho người ta cơ hội giải thích.
Đám người ngẩn ra, nhưng chỉ vẻn vẹn sửng sốt một chút mà thôi.
Nam tử lúc trước ủng hộ nàng ta cũng tiến lên: ” Lâm Kiến Nho! Mau giao đan dược của Cơ sư muội ra đây!”
Sắc mặt thiếu niên lúc xanh lúc trắng, đôi môi nhếch lên một lát, nhẹ nhàng phun ra
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/thuong-than-den-roi-quyen-1/6815/chuong-58-khong-the-nhin-be-ngoai.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.