Mô Cửu liếc nhìn Cách Hàng.
Xử phạt cũng đã xử phạt xong, nhưng tại sao nàng lại cảm thấy tên Cách Hàng cặn bã này cũng nên bị trừng phạt?
Có điều nàng vẫn chỉ là một tiểu thiên binh, không dám khiếu nại Ngọc Đế, liền hắng giọng tặng Hồ Vương một ánh mắt kì quái. Hồ Vương không hề có hảo cảm với Xiển giáo, nàng còn có thể nhớ thay lão, đám người Cơ Mẫn Quân chạy đến Thanh Khâu ngang ngược như thế nào đấy. Lão ra ước hẹn với Minh Nguyên Tông, lúc này không cảm thấy không nên tha cho Xiển giáo sao?
Hồ Vương là ai? Bụng dạ lão cực kì nham hiểm.
Hung thủ đã bắt được, nhưng việc lão gϊếŧ đệ tử Xiển giáo đã có bút trướng treo ở Đâu Suất Cung, nếu Thái Thượng Lão Quân truy cứu, lão thể nào cũng phải ăn nói khép nép vài câu chứ nhỉ?
Vì thế, thấy ánh mắt Mộ Cửu chiếu tới, tâm trạng của Hồ Vương liền dao động.
Ý tứ của nha đầu này rõ ràng chính là không muốn buông tha cho Cách Hàng, nhắc đến chuyện này cũng đúng, nếu Xiển giáo không tác quái như vậy, Cách Hàng vu cáo Vũ Đức nhà người ta, Vũ Đức lấy đâu ra lá gan gây xích mích với họ? Ngược lại, nếu lão không đánh đòn phủ đầu, Thái Thượng Lão Quân cũng sẽ mượn cớ sinh sự, không bằng lão ra tay trước!
Lại nói, sau lưng nha đầu này không phải còn có một cái núi dựa khổng lồ sao? Cái vị đó ở đây, lão sợ cái chim a!
Tâm trạng vừa ổn định, ngay khi
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/thuong-than-den-roi-quyen-1/6875/chuong-92-che-ta-thieu-thit.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.