Nếu nói chủ tớ Quách Mộ Cửu và Doãn Tuyết Như không có khả năng, như vậy chỉ còn sót lại mỗi Dư Tiểu Liên… Lẽ nào thật sự chính là nàng? Dương Vận chợt nhớ, buổi trưa là nàng ta một mình chạy về tìm Mộ Cửu, khi đó, Dư Tiểu Liên vẫn còn ở trong cung. Dư Tiểu Liên biết nàng ta về Tử Linh uyển , hơn nữa còn có đủ thời gian!
” Lúc ngươi quay lại, khóa cửa đã bị mở qua chưa?” Dương Vận hỏi Dư Tiểu Liên.
Dư Tiểu Liên choáng váng, nàng ta từ khi trở lại đều một mực khóa cửa, đến hương cũng không dám đốt, đương nhiên không có ai vào phòng!
” Không có bất kỳ người nào tới có đúng hay không?” Ánh mắt Dương Vận bắt đầu trở nên ác liệt, ” Tại sao ngươi không lập tức đến tìm ta như mọi khi?”
” Ngươi đang nghi ngờ ta?” Dư Tiểu Liên bắt đầu run rẩy, không biết là do kinh sợ hay tức giận.
” Vậy ngươi nói ta nên nghi ngờ ai?” Dương Vận nghiến răng nghiến lợi, ” Cửa nhà của ngươi không có ai động tới, ngoài ngươi ra còn có ai có thể ra vào? Khóa cửa trừ ngươi ra còn ai có thể mở? Khó trách vừa rồi ngươi chính là người đầu tiên chạy vào, ngươi có phải muốn xem mục đích đã được hiện được đến đâu rồi không?”
” Ngươi câm miệng!” Dư Tiểu Liên giận đến mức hai mắt đỏ ngầu, ” Tại sao ta phải hại ngươi?!”
” Làm sao ta biết được!” Dương Vận cũng gầm lên.
Mộ Cửu nhìn hai người kia cãi nhau,
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/thuong-than-den-roi-quyen-1/6883/chuong-42-phat-hien-bat-ngo.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.