Mộ Cửu đưa mắt nhìn về phía trước, Ngân Hà đã ở ngay gần trước mắt, Nam Thiên Môn lúc ẩn lúc hiện, thiều nhạc và tiếng phượng hót vang lên không dứt bên tai, hóa ra thật sự chỉ mất không tới một phút để về tới Thiên Đình.
Nàng bảo Lục Áp ẩn thân đi trước, gọi Lâm Kiến Nho tỉnh lại, sau đó liền chạy về Chu Tước quán.
Ngay khi họ đang ra sức chạy đi làm việc, cách đó vạn dặm, trong long cung Băng Hồ, Hỏa phượng xinh đẹp đang cầm cái khăn tay khóc đến chết đi sống lại, còn Băng Hồ Long Vương thì vô cùng giận dữ, một chưởng đánh nát tan rặng san hô đẹp đẽ bên ngoài.
” Đi điều tra! Đào đất ba thước cũng phải tìm cho ra hung thủ gϊếŧ chết công tử cho ta!”
Có vị đại tiên là Lục Áp hỗ trợ, đương nhiên Mộ Cửu và Lâm Kiến Nho không về muộn.
Tuy rằng hai người có chút mệt mỏi, nhưng chuyện tuần phố vẫn chưa phải vấn đề.
Lâm Kiến Nho tỉnh lại, đương nhiên phải hỏi chuyện xảy ra sau đó. Mộ Cửu vì yểm trợ Lục Áp nên liền buông tay, biểu thị rằng nàng cũng không biết, có lẽ là thần biển cứu họ cũng nên. Lâm Kiến Nho trầm ngâm một lát, tinh thần có chút rã rời, bởi vậy cũng không hỏi nhiều nữa.
Huống hồ, cuối cùng vẫn lấy được Tử Hiệp liên.
Lâm Kiến Nho vô cùng hổ thẹn với Mộ Cửu, điều khiến hắn hối hận nhất chính là tự mình liều lĩnh lại làm liên lụy đến nàng cũng rơi xuống nước; cũng cảm kích
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/thuong-than-den-roi-quyen-1/6884/chuong-106-diem-hoa-ta-di.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.