Mộ Cửu vội vã đuổi theo: ” Ngao Khương!”
Nhưng nhân gia hắn tu vi cao hơn nàng, trong nháy mắt nhìn không thấy bóng dáng, Mộ Cửu giậm chân, nàng không biết đường quay về a…
Đến khi nàng quay lại được Long Cung, bốn phía đã sóng êm biển lặng, Đông Lăng Cung đóng chặt cửa, nàng hỏi qua binh sĩ bên ngoài, họ căn bản không biết Ngao Khương có ra ngoài!
Ngay cả hắn ra ngoài cũng không biết, đương nhiên là không biết hắn đã về, Mộ Cửu vòng lên một nóc nhà không người phía sau, sau đó nhảy xuống phá cửa sổ mà vào, chỉ thấy Ngao Khương đang kéo áo Vân Tích không biết nói gì, thấy nàng đi vào liền trừng mắt.
“Ngươi muốn gϊếŧ hắn?” Nàng hỏi.
” Không liên quan đến ngươi! Ngươi đi đi!” Ngao Khương tàn bạo quát.
Mộ Cửu chỉ hắn: ” Nếu ngươi gϊếŧ hắn, ta sẽ lập tức đi báo với phụ thân ngươi!”
Ngao Khương tức giận nhảy dựng lên: ” Hắn là gì của ngươi mà ngươi lại bảo vệ hắn?!”
” Tại sao ta lại phải bảo vệ hắn? Ta đang tự bảo vệ ta!” Mộ Cửu bĩu môi, ” Sớm biết ngươi có thể mang người trở về thì vừa nãy ta sẽ không cứu ngươi! Ngươi có biết làm thế sẽ liên lụy đến ta hay không? Phụ thân ngươi đang mài đao soàn soạt không biết muốn chỉnh ta thế nào, biết được ta giúp ngươi đi bắt đệ đệ của tiểu phu nhân hắn, hắn còn không ăn sống ta sao!”
” Ngươi sợ cái gì? Ta cũng không khai ra ngươi!” Ngao Khương không biết nàng căng
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/thuong-than-den-roi-quyen-1/6887/chuong-95-vua-va-tuy-tung.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.