Người này quả nhiên chính là Bình Nam Vương!
Mộ Cửu liếc nhìn Lục Áp, nhưng Lục Áp căn bản chưa hề nhìn hắn, mãi đến khi hắn quỳ xuống bái kiến, hắn mới mỉm cười, giơ tay mời mọc.
Cách Hàng ngồi xuống phía dưới bên phải. Lục Áp hỏi thăm: ” Việc có bận không?”
Cách Hàng khẽ khom người: ” Bẩm sư thúc tổ, ta có thể xử lí được.”
Thanh âm của hắn trầm thấp mà mang theo từ âm, tốc độ nói cũng không nhanh, nghe rất êm tai.
Họ nói việc nhà, Mộ Cửu nghe qua cũng thấy phí lời, không biết khi nào Lục Áp mới động thủ, trong lòng cảm thấy hơi tẻ nhạt, liền quay thẳng sang đánh giá Cách Hàng. Người này chính là Cách Hàng kiêu hoành trong lời Lưu Tuấn, nhưng trước mắt nàng chỉ cảm thấy cách hắn nói cười rất có phong độ của một vị đại tướng, dù nhìn kĩ vẫn thấy, đuôi mắt khẽ nhếch lên của hắn vẫn để lộ ra chút kiêu ngạo tự mãn.
” Đẹp mắt không?”
Lúc này, thanh âm của Lục Áp bỗng nhiên lành lạnh vang lên trong đầu nàng.
Mặt nàng lập tức đỏ bừng, vội vàng đứng thẳng.
Nàng đỏ mặt không phải bởi vì bị hắn nói trúng tâm, mà là bởi thanh âm của hắn rất gần, cảm thấy hắn chỉ cách nàng có vài cọng tóc thôi vậy, thật khiến người ta cảm thấy ngại ngùng.
” Bình tĩnh một chút, một lúc nữa vào yến mới dễ ra tay.”
Hắn nói xong câu đó liền an tĩnh lại.
Còn có yến hội!
Mộ Cửu không nói gì, lão
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/thuong-than-den-roi-quyen-1/6938/chuong-111-dai-than-co-ly.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.