Lục Áp thậm chí còn không hề nghiêm túc!
Thấy Hồ Vương bước nhanh đến trước mặt hắn, hắn liền nháy mắt trêu chọc, sau đó lắc lắc cái quạt trong tay, nói: ” Ngươi sống hai trăm ngàn năm, hôm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, trong lòng ngươi hẳn đã rõ. Ta đến chỉ để hỏi ngươi một câu, nếu ta có cách làm lệnh lang tỉnh lại, ngươi có chịu phối hợp phá án hay không?”
Hồ Vương hít vào một ngụm khí lạnh, lão kinh ngạc không phải vì hắn biết lão đã sống hai trăm ngàn năm, cũng không phải vì câu hỏi của hắn. Lão kinh ngạc bởi người trước mặt rõ ràng chỉ là một Tán Tiên, nhưng lúc nói những lời này lại dường như so với lão còn lớn tuổi hơn, còn giàu có hơn, xuất thân cũng xuất sắc hơn…
” Hả?”
Lục Áp đợi mãi không thấy lão đáp lại, khẽ nhíu mày.
Hồ Vương giật mình hoàn hồn, theo bản năng liền định cúi đầu bái phỏng, nhưng eo hạ xuống được nửa đường mới nhớ ra tiểu tử này có khả năng đang giở trò quỷ liền vội vã đứng thẳng lên, trầm mặt nói: ” Ngươi dựa vào đâu mà dám nói điều kiện với bản vương?”
Lục Áp không đáp, cầm quạt phẩy nhẹ, một viên linh đan trong suốt như băng như ngọc xuất hiện trên bàn.
” … Hồ đan?” Hồ Vương nhìn thấy cái này, sắc mặt lập tức thay đổi, ” Đây chẳng lẽ là hồ đan của khuyển tử?”
Lão vội vàng cầm nó lên, vận thần thức kiểm tra, song lại nhíu mày: ” Đây không phải!”
”
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/thuong-than-den-roi-quyen-1/6944/chuong-134-vien-ngoc-ki-quai.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.