” Tuy Long Vương sau khi bị thương ở Đông Côn Luân liền trực tiếp đến Đông Hải, nhưng đối với Vương Hậu của Long Cung, hài tử liên sinh đều muốn một tay khống chế như ngài mà nói, muốn tìm được tiền căn hậu quả thì sao lại không thể? Huống hồ, Long Vương chỉ là không muốn nói cho các ngươi, cũng không cấm có người truyền tin tức cho ngươi. Lại có, Đông Hải Long Vương ban xuống Băng Phách Khóa, lấy sự khôn khéo của Vương Hậu thì không khó phát hiện.”
Vương Hậu yên lặng một lát, chậm rãi nói: ” Nếu ngươi không nói thì ta còn thực sự không biết. Thế nào, năm ngàn năm trước hắn bị thương ở Đông Côn Luân?”
Mộ Cửu quay người, cười một tiếng: ” Mới đầu ta cho rằng Vân Khiển quả là một cao thủ diễn kịch, mãi cho đến khi nàng ta vạch trần Long Vương. Nhưng hiện tại ta mới phát hiện, hành động của Vương Hậu mới là cao minh hơn tất cả bọn họ. Ngài không chỉ đắc thủ, hơn nữa còn qua mắt tất cả những người liên quan.”
Vương Hậu ngồi thẳng, khỏe môi nhếch lên: ” Lời của cô nương là thế nào?”
Mộ Cửu đi dạo dưới thềm ngọc dọc theo liêm long: ” Toàn bộ sự việc, ta đoán Vương Hậu chính là bàn tay lớn trong hậu trường.
Năm ngàn năm trước, chuyện Long Vương bị thương, Vương Hậu tất đã biết rồi. Thế nhưng, Long Vương cẩn thận, khi gặp Vân Khiển cũng sẽ không để ngài phát hiện. Sau khi Vân Khiển xuất hiện, mang Trần Bình đến Long Cung liền làm lộ ra chuyện Long Vương
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/thuong-than-den-roi-quyen-1/6983/chuong-161-mot-doi-day-do.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.