Hiện tại, Viên Minh không rảnh để nghĩ nhiều, chỉ có thể ra sức bơi lặn, tranh thủ trước khi Trần Uyển hết dưỡng khí, kịp tới được chỗ lấy hơi tiếp theo.
Trần Uyển cũng huy động cánh tay quạt nước, hỗ trợ nhanh chóng tiến lên.
Nàng lần này mạo hiểm tham gia thí luyện, chính là để có thể tiến thêm một bước, trở thành đệ tử nội môn nên tất nhiên không muốn cứ thế chết ở nơi này.
Thời gian từng chút, từng chút trôi đi, chút dưỡng khí còn lại trong phổi nàng cũng sắp cạn hết, cảm giác tức ngực ban đầu bắt đầu trở thành đau đớn như sắp nổ tung.
Đã tới giới hạn của bản thần, nàng không chịu nổi nữa.
Ngay vào lúc thân thể bắt đầu co giật mất kiểm soát, nàng lại phát hiện Viên Minh đang đưa nàng nhanh chóng nổi lên, nhoáng cái đã xông ra khỏi mặt nước.
– Phù…
Trần Uyển vừa nổi lên khỏi mặt nước, tức, phun hết trọc khí trong ngực ra, sau đó liền cảm thấy một cơn đau như kim châm trong phổi, khiến nàng không thể không nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng ngay sau đó, nàng liền gấp gáp mà tham lam há miệng hít sâu một hơi.
Đợi sau khi đã khôi phục lại một chút, nàng mới đưa mắt quan sát bốn phía xung quanh, lại thấy mình vẫn ở trong động quật như cũ, nhìn chỗ cách đỉnh đầu không xa, chỉ thấy một mảng mái vòm tối đen như mực.
– Khoang động mà ngươi nói còn cách bao xa nữa?
Trần Uyển hít sâu một hơi, hỏi.
Viên Minh ánh mắt ngưng trọng, đáp:
– Chúng ta đã đến rồi.
– Đã
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/tien-gia/8570/chuong-43-oan-gia-doi-dau.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.