Nghe lời nói đầy mỉa mai và cợt nhả nhưng ẩn giấu một tầng thâm ý sâu sắc kia, Đằng Thiếu Quân và Trần Bá Giang nhất thời lâm vào trầm mặc, ánh mắt u oán nhìn về chỗ Phá Thiên đang thao thao bất tuyệt thoáng chút phân vân.
Dù gì thì ngay cả Đằng Thiếu Quân cũng mặc định trong đầu rằng Phá Thiên là con người đơn thuần chất phác, kể cả Trần Bá Giang cũng vì tin tưởng Đằng Thiếu Quân mà bị quan điểm này của gã thuyết phục.
Mãi cho đến lúc này, khi thấy Phá Thiên bộc lộ con người thật của mình, cả hai chợt rùng mình ớn lạnh.
Đây không phải là sự sợ hãi mà là cảm giác thân tâm bất an khi phát hiện ra một bí mật động trời.
Nhưng mặc kệ cho hai người có phản ứng gì, Phá Thiên vẫn tiếp tục kể câu chuyện đang dang dở của mình.
– Họ Đằng kia, ngươi cho rằng chỉ một cái gạt chân đó của ngươi có thể khiến cho ta bị ngã dễ dàng như vậy sao? Ngươi cũng không khỏi quá ngây thơ đi.
Nếu là sáu tháng trước, rất có thể ta đã rơi vào âm mưu của hai người các ngươi, vốn liếng mất sạch.
Nhưng mà hiện tại thì còn lâu mới đủ.
– Còn cả tên họ Trần kia nữa, ngươi cho rằng một chút thủ đoạn đó của ngươi ta không nhìn ra chắc? Ngươi cho rằng tin đồn lưu truyền trong tông môn trước đây xuất phát từ đâu ta đều không hay biết chút gì hay sao? Nếu nghĩ thế thì ngươi quả là tên đần độn rồi.
– Nói ta không
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/tien-phap-dao-kinh/2540/chuong-32-han-la-tu-vi-gi.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.