Sáng hôm sau, Phá Thiên và Tử Phục lại đến lò rèn kia để học thiết luyện.
Tay làm hàm nhai, mặc dù không thích thú gì nhưng đây lại là công việc cấp thiết, hai người cũng không dám trễ nải việc tu luyện của mình.
Tuy có rất nhiều cách để tu luyện Phá Thể cảnh giới, nhưng bất kỳ phương pháp nào cũng đòi hỏi bản thân phải trải qua sự khắc nghiệt của ngoại lực trau dồi thì mới được.
Chưa kể việc học rèn binh khí này không chỉ giúp cơ bắp to khỏe hơn, còn có thể mài dũa tính kiên trì và sức chịu đựng của mỗi người.
Lạ thay, khi Phá Thiên đang đi trên con đường thân thuộc đến Thiết Luyện Cốc thì vô tình bắt gặp rất nhiều ánh mắt kinh ngạc nhìn hắn.
Rất khó mô tả cái loại ánh mắt này bằng lời nói, bởi vì ánh mắt này ẩn chứa sự khinh thị, chê bai, xem thường, phẫn nộ, thất vọng, không thiếu loại tư vị nào.
Không chỉ dọc đường đi, lúc đến cốc khẩu thì tình cảnh tương tự lại tái diễn.
Gần bốn chục con mắt đều nhìn về hắn như đang dò xét đánh giá cái gì đó.
Bất quá khi thấy ánh mắt hắn đáp trả, tất cả đều vội quay đi chỗ khác.
Mang theo nghi vấn, Phá Thiên ghé vào tai Tử Phục nói thầm:
– Huynh có cảm thấy có gì đó khác không, hình như mọi người đều nhìn vào ta?
Tử Phục tính tình cẩn thận, từ khi Triệu gia gặp nạn tâm lý phòng bị của hắn luôn được đặt ở mức cao nhất, tự nhiên rất nhạy
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/tien-phap-dao-kinh/2562/chuong-2-thanh-hai-tinh.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.