Cùng lúc này ở đỉnh núi Thủy Sơn, phía trước Thiên Cơ Điện, hai mươi đệ tử có tư chất tốt nhất, cũng là con nhà danh gia vọng tộc đang đứng ngổn ngang trước một sảnh lớn.
Sau lưng bọn họ là một toà lâu đài cao chọc trời, đề tên “Chiêm Tinh Lầu”.
Một lão nhân da dẻ nhăn nheo, tóc trắng buộc gọn sau đầu, tay cầm phất trần tay vuốt chòm râu đi ra, phất tay ra hiệu cho cả đám theo lão vào trong.
Lão nhân vừa đi vừa lẩm bẩm nói thầm:
– Đám nhóc này, đúng là nhìn rất vừa mắt, không tệ, không tệ.
Lão nhân dù không lên tiếng nhưng lại bày tỏ thái độ hết sức hài lòng với số đệ tử ngoại môn nhận vào lần này, nhất là với hai mươi đệ tử có thân phận đặc biệt kia.
– Xem ra tứ sư muội nói không sai.
Những thứ cơ bản như ba môn công pháp kia, với bọn chúng hiện nay quả thực không có bao nhiêu giá trị.
E rằng mới nhìn qua liền có thể làm theo không chút trở ngại.
Ngược lại nếu ta cố chấp, không chỉ lãng phí thời gian đôi bên, ngược lại còn khiến ý chí cầu tiến của bọn chúng sụt giảm.
– Dạy cho chúng những loại công pháp cao cấp hơn cũng không được, như vậy sẽ vi phạm môn quy.
Nhỡ may đám đệ tử nội môn kia biết được lại nói ta thiên vị này nọ.
Thôi thì cứ quyết định như vậy, ta chỉ điểm cho chúng chỗ quan trọng trong tu luyện công pháp, dạy thêm cho chúng một chút kiến thức về Chiêm
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/tien-phap-dao-kinh/2630/chuong-26-tiem-linh-dan.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.