Tới dịch trạm, Yên Hưu Lộc thuê một cái xe ngựa nhỏ, mua thêm một số vật dụng cần thiết rồi đánh xe lên đường.
Tiền thuê xe ngựa là của Thanh Minh, đúng hơn là của Viên Quảng, hai người bọn hắn đâu làm gì ra tiền được, vẫn là thiếu niên ăn bám.Yên Hưu Lộc ngồi ngoài đánh xe.
Vốn hắn không biết làm những chuyện như này nhưng mà Thanh Minh nói ban đầu đâu ai biết làm đâu, cứ nhắm mắt làm bừa, dần sẽ quen.Nếu chỉ làm những việc trong khả năng có thể làm, vậy vĩnh viễn cũng chỉ làm được những việc đơn giản như vậy.
Bước ra vùng an toàn giống như bẽn lẽn thò chân ra mép nước vậy, mới lạ và kích thích nhưng cũng rất nguy hiểm.
Nhưng mà khi đi men mặt nước không thể không ướt chân, vậy nên điều cần cẩn trọng chính là những con sóng bất ngờ ập tới.Sóng nhấp nhô, xe ngựa cũng vừa qua đoạn đường như vậy.
Yên Hưu Lộc dần càng thuần thục hơn, nhưng vẫn còn luống cuống trong việc xử lý lắm.
Cũng may đường càng xuôi càng đẹp, giờ đã ra khỏi vùng thềm trung du, địa hình bằng phẳng thoáng đãng.Những cánh đồng thẳng cách cò bay bát ngát, đường xá rộng thênh thang nhiều làn, người qua người lại trên đường cũng bớt cảm giác vắng vẻ hơn, tất cả đều khác xa với chốn chân núi cũ.Mùa đông vụ chiêm, mạ non mới cấy mơn mởn.
Đi trên con đường lớn đâm xuyên qua những cánh đồng, Thanh Minh thò đầu ra tận hưởng những thứ lạ mắt này mặc kệ ánh mắt người qua lại.Nói lạ
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/tranh-minh/309/chuong-16-ta-la-ai-giua-cuoc-doi-nay.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.