Muốn bắt mãnh thú nên tới Lâm Khộ, đây là thường thức phổ thông ai cũng biết ở vùng này.Từ Cẩm thôn tính xuôi năm mươi dặm về phía Nam có một thôn xóm nhỏ dựng ngoài bìa rừng, Thụy An.
Xung quanh thôn này chẳng có mấy ấp, bản nhỏ, mình Thụy An cô quạnh dựa vào rừng xanh phía sau, cũng “dựa” vào nó mà sống.Nói vắng bóng người cũng không hoàn toàn chính xác, chẳng qua là chỉ mật độ dân cư chung quanh thôi.
Người đến đây buôn bán cung nỏ, vũ khí, thảo dược thuốc mê khá đông, cùng với đó là tìm tài liệu quý hiếm từ các loại thú vật.
Người bên ngoài tới đây đều có thể gia nhập đội săn, thành quả chia theo năng lực.Nhìn vào lực lượng đang Luyện Cốt của Thanh Minh, tới Thụy An thôn tham gia vào đội săn chẳng thu hoạch được bao nhiêu, ngược lại còn nguy hiểm tới tính mạng.Việc rõ ràng như vậy, Thanh Minh cũng tự hiểu lấy.Việc gì phải liều mạng? Trực tiếp đi mua là được rồi!Nhà hắn đợt vừa rồi kiếm được cũng gọi là ấm, máu mãnh thú tuy đắt nhưng vẫn cắn răng mua được, không cần đem mạng nhỏ đi thử thách.Đi mua, nếu không muốn tới Thụy An vậy thì phải thử vận may ở chính Cẩm thôn trước.Giao thương trên sông ở Cẩm thôn khá sầm uất, hệ thống nhà nổi tràn lan ở mặt con sông nhỏ này có khi còn nhiều hơn một nửa tổng hộ dân, vậy nên nhiều người ví von con sông này như một mảnh lụa thêu dệt nhân sinh của Cẩm thôn cũng là hợp lý.Sáng sớm, Thanh Minh đã mò mẫm tới
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/tranh-minh/345/chuong-47-tuong-lai-chinh-la-my-nu-khong-nen-xem-len-coi-trung-ua-mau.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.