

Cha ta là một thương gia giàu có tiếng tăm trong vùng.
Người đời vẫn thường cười rằng “không có thương nhân nào không gian xảo”, cha ta quả thật cũng tham tài, coi trọng lợi ích.
Cách dăm bữa nửa tháng, người lại mang bạc ra đếm, lẩm bẩm rằng sẽ chia một nửa cho ta làm của hồi môn.
Ấy vậy mà cuối cùng, người cha gian thương ấy lại vét sạch gia sản, vì đạo nghĩa trong lòng mà làm một vụ mua bán lỗ vốn.
Còn ta, sau khi cha mất, đã tiếp nhận chiếc “cân” trong tay ông.
“Quả cân” nặng trĩu ấy, chính là muôn dân trăm họ.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.