Diệp Tinh cũng nhìn, vào lúc chiếc bóng đó xuất hiện hắn liền phát hiện ra.
“Thư Lạc Y?” đợi tới khi cái bóng đó hoàn toàn đi tới, mắt Diệp Tinh bỗng nhiên sáng lên.
Đó là một chàng trai trông mơi hai mươi tuổi, tóc ngắn, vóc dáng rất cao.
Khiến người ta khó hiểu là, trên lưng còn cõng một bé gái.
Cô bé trông có vẻ mới khoảng bảy tám tuổi, chỉ có điều ánh mắt hơi dại ra, bò trên vai chàng trai, khóe miệng còn không ngừng ch ảy nước miếng.
“Chào mọi người, tôi và em gái đã một đêm không ăn gì rồi, có thể cho chúng tôi xin chút gì ăn không?” chàng trai Thư Lạc Y nhìn mấy người Diệp Tinh, khẩn cầu nói.
Bản thân anh ta không ăn cũng được, nhưng em gái mình thì không chịu được.
Hôm qua anh ta chuẩn bị đưa em gái xuống núi, lại bỗng nhiên gặp phải đất đá đang rơi xuống, nếu không phải phản ứng kịp thời, có thể hiện tại bọn họ đã bị đè bẹp dưới đống đất đá rồi.
“Được, những thứ này cho anh.
” Diệp Tinh không hề do dự, đưa mấy miếng thịt lợn qua.
Lúc này trong lòng Diệp Tinh vô cùng phấn khởi.
Thư Lạc Y, là cường giả Hoàng Cảnh xếp trong mười vị trí đầu của Hoa Hạ, danh hiệu Lạc Hoàng!Anh ta là bộ đội xuất ngũ, có một cô em gái, có điều đầu của em gái từng bị thương, IQ rất thấp, đến tận thời kỳ tận thế đem tới mới có người trị khỏi, sau đó Thư Lạc Y đi theo người đó, coi
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/trieu-hoan-thien-co-quan-hung-tai-di-gioi/1947/chuong-121-tro-ve-truong-hoc-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.