“Đúng vậy, tôi đã sớm muốn có một con vẹt như vậy rồi, nhưng vẫn luôn không có để mua.
””Tôi cũng vậy.
“! Bên cạnh, những người khác nghe được hai người nói chuyện, cũng bàn tán xôn xao.
Nghe mọi người thảo luận, trong lòng Trần Nam càng thêm mong đợi.
“Woa, nhiều người như vậy à?” Đến tới bảy giờ ba mươi, bốn người Lý Thiến, Triệu Nhã cũng tới, nhưng lúc này cửa còn còn chưa mở, các cô dù là nhân viên của tiệm cũng không vào được.
Trong lòng bốn người Lý Thiến mừng rỡ, khách đến càng nhiều, làm ăn càng tốt, phần trăm các cô được trích sẽ càng nhiều.
Đợi tới hơn bảy giờ năm mươi, cuối cùng cửa tiệm cũng mở cửa.
Cửa vừa mở ra, Diệp Tinh liền thấy một đám người đứng trước mắt, không khỏi ngây ra một chút.
Có điều, nháy mắt hắn phản ứng lại ứng, nhìn bốn người Lý Thiến, nói: “Chuẩn bị một chút, tám giờ đúng liền bắt đầu bán thú cưng.
“” Vâng, ông chủ.
” Bốn người lập tức nói.
Tất cả mọi người tràn vào cửa tiệm.
Lúc này thú cưng bên trong cửa tiệm lại tăng lên một ít, là tối hôm qua Diệp Tinh bổ sung vào.
“Xin chào, xin hỏi cậu là ông chủ của tiệm vẹt sao?” Diệp Tinh đứng ở một bên, bỗng nhiên một người đnà ông đi tới trước mặt hắn hỏi.
Nhìn người đàn ông này, Diệp Tinh gật đầu một cái, nói: “Là tôi.
“”Xin hỏi trong tiệm vẹt của anh con vẹt nào có thể nói chuyện tốt nhất?” Trần Nam vội vàng hỏi
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/trieu-hoan-thien-co-quan-hung-tai-di-gioi/1969/chuong-232-lan-pha-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.