Trên thực tế, tảng đá kia là từ môn phái của anh ta truyền xuống, có điều anh ta đã cắt phần lớn tảng đá này ra, những vẫn không có phát hiện gì, còn một phần nhỏ cuối cùng không dám cắt, mang đến nơi này bán.
Diệp Tinh cầm tảng đá này vào tay, đi tới một chỗ khác, sau đó mở ra.
Ngay lập tức, bên trong tảng đá xuất hiện năm quả nhỏ có đường kính chỉ khoảng 1cm.
“Thạch Ngân Hạnh?” Diệp Tinh nhìn này năm quả nhỏ này, trong lòng vui vẻ.
Thạch Ngân Hạnh là một loại quả trị liệu, có thể dễ dàng loại trừ vết sẹo, vết thương trên người, vào lúc bị thương dùng chất lỏng nhỏ vào miệng vết thương, miệng vết thương cũng có thể nhanh chóng phục hồi như cũ.
“Kiếp trước Thạch Ngân Hạnh rất nhiều, bên trong tám cây cột khổng lồ màu đen có một lượng lớn, không ngờ hiện tại cũng có.
” Trong lòng Diệp Tinh vui sướng.
Người khác sưu tầm bảo vật cần chậm rãi phán đoán, nhưng hắn có Trùng tầm bảo, bất kể bảo vật dấu ở nơi nào, đều không thể nào thoát được!”Chi chi!”Đang lúc Diệp Tinh hưng phấn, bỗng nhiên Tiểu Hắc lại kêu lên, hơn nữa lần này càng thêm dồn dập hơn.
Diệp Tinh dựa theo tin tức truyền đạt tới, nhanh chóng đi tới trước một quầy hàng.
Thịch!Tim của hắn đột nhiên đập nhanh hơn rất nhiều.
Ở trên quầy hàng, một khối đá màu trắng sữa to bằng bàn tay được bày ra, phía trên còn có một hương thơm tỏa ra.
“Địa tâm thôi nhũ tinh thạch! Trời
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/trieu-hoan-thien-co-quan-hung-tai-di-gioi/1995/chuong-215-dat-duoc-kiem-sinh-menh.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.