“Không cần lo lắng, núi sẽ không sập đâu.
” Diệp Tinh nhanh chóng kiểm tra.
Trên đỉnh ngọn núi chỉ xuất hiện vài vết nứt mà thôi, không xuất hiện thứ gì khác.
“Răng rắc!”Lúc này ở nơi khác, đỉnh núi cũng xuất hiện từng vết nứt.
“Núi Hỗn Nguyên này rốt cuộc làm sao vậy? Trước đây chưa từng xảy ra việc như vậy.
” Lý Minh Hằng nhìn những vết nứt đó, trên mặt lộ ra một tia lo sợ.
Nếu như đỉnh núi này đều sụp xuống, bọn họ chắc chắn sẽ bị chôn sống ở đây.
“Đi, chúng ta rời khỏi nơi này.
”Diệp Tinh trầm giọng nói, hắn đưa mọi người đi về một hướng khác.
“Hú hú!”Lúc đi tới một nơi khác, bỗng nhiên một tiếng sói hú vang lên, lập tức, những tiếng sói hú khác cũng liên tục truyền tới.
“Bầy sói!” Sắc mặt Thạch Lỗi lập tức lộ ra vẻ căng thẳng.
Mấy nữ sinh thậm chí bị dọa tới mức hét lên.
Phần lớn sói đều sống theo bầy đàn, cho dù Diệp Tinh lợi hại, đều rất khó bảo vệ bọn họ.
“Diệp Tinh, làm sao bây giờ?” mọi người đều nhìn Diệp Tinh, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ.
“Tùy cơ ứng biến, bây giờ chúng ta đứng im bất động, cho dù bầy sói tới, tuyệt đối đừng tách ra.
” nghe thấy tiếng bầy sói, Diệp Tinh nhanh chóng nói.
Mọi người ngoan ngoãn nghe theo, có điều đợi một lát, bầy sói không hề tiến tới, không biết chạy đi đâu mất rồi.
“Có rắn! !”Không đợi được sói tới, nhưng lại có một con rắn
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/trieu-hoan-thien-co-quan-hung-tai-di-gioi/2012/chuong-217-nhan-chu-thanh-cong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.