Lúc này dáng vẻ của cô bé rõ ràng là kinh sợ quá độ, không nói một câu, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hoảng, nắm chặt tay anh trai mình, sợ anh mình không cần mình nữa, không còn có dáng vẻ tinh quái ngày thường một chút nào.
Diệp Tinh im lặng, giai đoạn đầu của ngày tận thế đen tối, trên trái đất tử vong quá nhiều người, thời điểm đầu tất cả mọi người đều là người thường, đối mặt với dị thú bị kích phát hung tính, rất khó có lực đánh trả.
Tử vong, tại ngày tận thế đen tối này có vẻ không quan trọng gì.
“Vừa lúc trong xe chúng tôi còn có một vị trí, cậu có thể đi vào.
” Diệp Tinh nhìn Tôn Việt, hơi suy nghĩ một chút, nói.
Trước kia lúc hắn mở cửa hàng thú cưng, Tôn Việt luôn giúp hắn tuyên truyền, mang về rất nhiều doanh thu.
Ở trong lòng hắn, Tôn Việt rõ ràng có thể được coi là bạn bè.
“Cám ơn anh Diệp! Cám ơn anh Diệp.
” Tôn Việt nghe vậy, nhất thời trên mặt lộ ra vẻ kích động.
Anh ta kéo tay em gái, vội vàng nói: “Đồng Đồng, mau cám ơn anh Diệp Tinh.
“Nhìn tình hình vừa rồi, những động vật phát cuồng kia căn bản không tạo ảnh hưởng gì cho mấy người Diệp Tinh, đi cùng với đám người Diệp Tinh nhất định sẽ rất an toàn.
Trên mặt cô bé Tiểu Đồng Đồng đầy vẻ kinh hoảng, cơ thể không ngừng lui về phía sau lưng Tôn Việt.
“Không có gì, chúng ta đi thôi!” Diệp Tinh khoát tay nói.
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/trieu-hoan-thien-co-quan-hung-tai-di-gioi/2108/chuong-243-thu-thap-duoc-rat-nhieu-bao-vat.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.