“Mục đại ca, huynh không sao chứ?” Trương Vô Kỵ truyền âm hỏi.
“Ta không sao… chỉ là bị thương hơi nặng một chút thôi.
” Mục truyền âm đáp lại.
Tại tu tiên giới, truyền âm thuật là một trong những thủ pháp cơ bản nhất của tu sĩ.
Thế nhưng ở Đấu La Đại Lục lại khác, hoàn toàn không có cái thủ đoạn này, nếu như có thì cũng chỉ là dùng hồn lực rồi truyền bằng miệng, không thể truyền bằng ý nghĩ.
Có điều, Mục từ lâu đã đem cái thủ đoạn này cho vào Nhật Nguyệt Song Ấn, chính vì vậy mà, cả hai huynh muội Trương Vô Kỵ và Trương Thanh Trúc, thậm chí là ngay cả Chu Lạc, cả ba đều biết đến truyền âm thuật.
Ngừng một lát, Mục lại truyền âm hỏi: “Tại sao hai đứa lại tới chỗ này?”
Lần này, người truyền âm đáp lại không phải là Trương Vô Kỵ, mà là Trương Thanh Trúc.
Nàng truyền âm đáp: “Mục đại ca, lúc nãy bọn muội nghe thấy hai tiếng rống khủng bố, sau đó thì trên dưới tông môn, ngoại trừ Lạc tỷ, ca ca cùng muội ra thì tất cả đệ tử và trưởng lão đều ngất xỉu hết.
”
Tiếp đó, Trương Thanh Trúc lại truyền âm tiếp: “Chính vì vậy mà muội với ca ca mới đi điều tra xem là nơi nào phát ra hai tiếng rống đó.
”
Nghe thấy vậy, Mục liền truyền âm hỏi lại: “Sau đó thì hai đứa tìm được nơi này?”
Trương Thanh Trúc truyền âm đáp: “Đúng vậy!”
Mục thầm nghĩ: “Thì ra là vậy!”
Tiếp đó, hắn truyền âm đáp lại lại: “Vô Kỵ,
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/tu-tien-tai-dau-la/4184/chuong-82-diet-bien-buc.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.