Lại qua mấy ngày, Mục sau khi đã điều khiển đàn Huyết Trùng thành thục thì liền lập tức đem chúng nó thả ra ngoài động phủ, cơ hồ là trong phạm vi 10 dặm xung quanh thì nơi nào chúng cũng có mặt.
Bởi vì nơi này là là khu vực ngoại vi của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, cho nên có rất nhiều hồn thú sinh sống cũng như là hồn sư đi vào để lấy hồn hoàn.
Chính vì thế mà từ khi thả đàn Huyết Trùng ra ngoài thì ngày nào Mục cũng có một lượng máu vừa đủ dùng để tu luyện Huyết Chiếu Kinh.
Mặc dù Huyết Trùng của Mục ngày nào cũng hút một lượng máu lớn nhưng cũng không có ai phát hiện ra điều bất thường cả.
Bởi vì hắn đã ra lệnh chỉ hút một phần mười lượng máu của hồn sư hoặc hồn thú còn sống.
Huyết Trùng có một đặc tính đó chính là sinh vật sau khi bị nó hút máu thì sẽ tỏa ra một mùi hương làm đám Huyết Trùng vô cùng ghét, không có một con nào dám đến gần.
Cái mùi hương này sẽ kéo dài ít nhất là nửa năm.
Chính vì thế cho nên cũng không có cái chuyện một hồn sư hay một hồn thú bị hút máu quá nhiều mà dẫn đến cái chết.
Bởi vậy mà hồn sư sau khi bị Huyết Trùng hút máu cũng chỉ thấy mệt mỏi một chút, mà việc mệt mỏi khi trong rừng là hết sức bình thường, tự nhiên cũng chẳng có ai hoài nghi.
Đấy là về phần hồn sư hoặc hồn thú còn sống.
Còn khi một hồn sư chết thì đám Huyết
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/tu-tien-tai-dau-la/4195/chuong-90-giet-chet.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.